Du er ikke logget ind
Beskrivelse
Ở đAy mỗi thAng chUng tOi cO một ngAy thực tập chung với nhau gọi lA ngAy quAn niệm. NgAy ấy lA một khOa tu một ngAy được tổ chức trong một khung cảnh yEn tĩnh, gần thiEn nhiEn. ChUng tOi chọn một ngOi chUa, cũng lA một trung tAm tu học ở xa thAnh phố, khOng gian rất tươi mAt. Buổi sAng, trong giờ kinh hAnh, chUng tOi thường đi chậm rAi ngang qua một bAn thờ nhỏ trong chAnh điện, cO đặt di ảnh của những người quA cố. Sau giờ kinh hAnh, tOi thường đứng yEn trước chiếc bAn nhỏ nAy. NO nhắc nhở tOi về tInh chất vO thường vA phU du của cuộc sống. TrEn bAn thờ cO rất nhiều gương mặt thật trẻ, yEu đời, đầy sự sống. Anh mắt họ nhIn vAo tương lai đầy hứa hẹn. Những người ấy cũng đA từng như tOi, từng cO những ước vọng, lo Au... Họ cũng cO những người thương vA kẻ thU, những ngAy vui, những nỗi buồn... VA bAy giờ, họ đang ở đAu? TOi chợt nhớ một lời khuyEn của người xưa: "Mạc đAi lAo lai phương học đạo, cO phần tận thị thiếu niEn nhAn. HAy nhIn đi, đừng đợi tuổi giA rồi mới học đạo, những nấm mồ hoang ngoAi nghĩa trang phần lớn lA người trẻ MA chUng ta cũng cO mấy ai lA cOn trẻ đAu Viết cho Thầy những dOng nAy khi vết thương của thảm kịch Trung tAm Thương mại Thế giới vAo thAng 9 vừa qua tại New York vẫn cOn rất mới. Trong phUt chốc thOi, những cuộc sống đầy hy vọng, đầy sinh lực đA mAi mAi bị đổi thay hoAn toAn CO ai thật sự biết được việc gI sẽ xảy ra cho mInh vAo buổi sAng nAy khOng?