Du er ikke logget ind
Beskrivelse
Chuyện trong thiEn hạ, nếu khOng cO chứng cứ rO rAng, chỉ dựa vAo lời nOi thI khOng đủ để đặt niềm tin. Nhưng nếu cO chứng cứ rO rAng, đA được khảo nghiệm kỹ, thI những lời ấy nhất định lA chAn thật.
Những chuyện niệm Phật được vAng sinh ghi chEp ở đAy] đều lA cO chứng cứ rO rAng, đA được khảo nghiệm kỹ. Bởi trong thiEn hạ, muOn việc đều cO thể giả tạo, chỉ riEng một chuyện sống chết lA hoAn toAn khOng thể nAo cO mảy may giả tạo.
Từ xưa đến nay, cAc bậc thAnh hiền hAo kiệt, vI người giảng giải giAo phAp, bAn luận đạo đức, tu hAnh theo nhAn nghĩa, số lượng rất nhiều, khOng chỉ lA ngAn vạn.... Nhưng cAc vị ấy đến khi qua đời, nếu khOng phải do bệnh tật nằm trEn giường mA chết, thI cũng lA do tuổi giA mA chết. Nếu như nOi đến những việc như biết trước ngAy giờ mInh sẽ chết, tắm rửa sạch sẽ rồi ngồi an nhiEn mA đi, hoặc cO mUi hương lạ tỏa thơm khắp nhA, hoặc nghe tiếng nhạc trời rEo rắt nghEnh đOn, thI từ thuở khai thiEn lập địa đến nay chưa từng nghe dU chỉ một vị trong số đO đạt được.
Chỉ riEng đối với những người niệm Phật thI những điềm lAnh lUc lAm chung như vậy thật khOng chỉ cO một hai trường hợp. Cho nEn, khOng ai được thọ dụng tốt đẹp hơn người niệm Phật, mA cũng khOng ai tOn quY hơn người niệm Phật.
VAo giAy phUt lAm chung nếu đA được an nhiEn như thế, thI chỗ tAi sinh về nhất định phải lA nơi phUc đức phi thường. VI sao người ta khOng chịu suy xEt kỹ chỉ riEng ở một điểm nAy?