Du er ikke logget ind
Beskrivelse
T i nhớ c u chuyện về đức Phật trong thời gian ng i c n đang tr n đường t m đạo. Trước khi gi c ngộ dưới cội bồ-đề, Phật đ c thời gian theo con đường khổ hạnh. Ng i nhịn ăn, nhịn uống, kh ng ngủ, th n thể chỉ c n da bọc xương m th i. Cho đến một h m, qu đuối sức, Phật tự nghĩ, "Nếu những bậc tu sĩ kh c c thực tập khổ hạnh th cũng chỉ đến mức n y m th i Nhưng tại sao ta vẫn kh ng cảm thấy ch t g l gi c ngộ hay giải tho t? Phải c một con đường n o kh c nữa chứ " L c đ , Phật chợt nhớ lại ng y xưa khi c n l một th i tử, c một lần được theo Vua cha ra ngo i th nh, đến một miền đồng qu . Trong khi Vua cha đang quan s t người kh c l m việc, th i tử t m đến dưới gốc một c y hồng t o ngồi lặng y n. Bỗng nhi n, khi đ t m ng i trở n n rất tĩnh lặng. Th i tử nhập được v o sơ định, v cảm thấy trong m nh c một niềm hỷ lạc rất s u sắc. Niềm vui ấy kh ng hề xuất ph t từ bất cứ nguy n nh n n o b n ngo i. N c mặt ngay b n trong, với một t m hồn tĩnh lặng. Nhưng tr n con đường t m kiếm, tu tập khổ hạnh, Phật đ v t nh đ nh mất đi c i hạnh ph c ban đầu đ . Một hạnh ph c rất đơn sơ, nhưng s u sắc v rất thực. N kh ng đ i hỏi ta phải nắm bắt hoặc chối bỏ bất cứ một điều g kh c tr n cuộc đời n y
Niềm vui đơn sơ đ kh ng hề xuất ph t từ bất cứ một sự thỏa m n i dục hay một nhu cầu n o Ta kh ng cần phải c được một c i g , th nh đạt một điều g , hoặc chối bỏ một điều g để c được an lạc. thức được rằng hạnh ph c ch n thật kh ng hề t y thuộc v o những g ta c , đ l một điều gi c ngộ v giải tho t rất lớn